《出顺阳》拼音版
宋代:张嵲
出顺阳-张嵲
浮云作晓阴,未放寒日光。
平冈连县郭。草树郁苍苍。
清溪贯其中,可以一苇航。
西流合汉沔,水外山微茫。
红叶明碧林,下有寒菊芳,
蜂蝶纷已去,无风徒自香。
我欲寄所思,远在天一方。
安得千里足,宽余九回扬。
唐代·张嵲的简介
张嵲(一○九【jiǔ】六--一【yī】一四八),字巨山,襄阳(今湖北襄樊)人。徽宗宣和【hé】三年【nián】(一一二一)上舍中第【dì】,调唐州方【fāng】城【chéng】尉,改房州【zhōu】司法参军,辟利【lì】州【zhōu】路安抚司干办公事。
...〔
► 张嵲的诗(403篇) 〕