宋代:林一龙
次cì韵yùn饮yǐn水shuǐ登dēng万wàn象xiàng亭tíng之zhī什shén--林lín一yī龙lóng
黯àn淡dàn是shì州zhōu城chéng,,川chuān原yuán一yī望wàng平píng。。
天tiān高gāo众zhòng峰fēng逼bī。。人rén立lì片piàn云yún生shēng。。
拂fú石shí同tóng僧sēng生shēng,,移yí筇qióng避bì蚁yǐ行xíng。。
岩yán阿ā有yǒu泉quán眼yǎn,,不bù改gǎi旧jiù时shí清qīng。。
上一首:林一龙《观海》
下一首:汪真《独居外寝偶薄寒侵体遂赋一律》
唐代·林一龙的简介
温州永嘉人,字景云,人【rén】称石室先生。度宗咸淳七年进士【shì】。累【lèi】官【guān】秘【mì】书郎、崇【chóng】政殿【diàn】说书【shū】,终史馆检阅。性【xìng】直谏,乐道人【rén】善。工古文。有《石室文集》。