明代:杨璿
陆lù墟xū别bié业yè--杨yáng璿xuán
文wén笔bǐ峰fēng前qián湖hú水shuǐ西xī,,幽yōu栖qī地dì僻pì少shǎo轮lún蹄tí。。花huā间jiān稚zhì子zi坐zuò垂chuí钓diào,,竹zhú下xià老lǎo翁wēng行xíng灌guàn溪xī。。
酒jiǔ熟shú漫màn判pàn金jīn谷gǔ饮yǐn,,诗shī成chéng先xiān许xǔ锦jǐn笺jiān题tí。。已yǐ闻wén孙sūn笋sǔn如rú蓬péng贱jiàn,,更gèng说shuō雕diāo胡hú似shì掌zhǎng齐qí。。
上一首:杨璿《安阳山》
下一首:杨璿《雨憩听松阁》
唐代·杨璿的简介
杨璿(1416-1474),字叔玑,号宜闲【xián】,南直隶常州府无【wú】锡人。正统四年进【jìn】士【shì】。历户部主事、右副【fù】都【dōu】御史、河南【nán】巡抚,著有《宜闲集》。